Sau chiến thắng 1-0 của Chelsea trước
Arsenal, với bàn thắng duy nhất của Diego Costa, ít nhất vẫn có 1 CĐV Pháo thủ cảm phục trung phong ma mãnh này.
Arsenal thất bại 0-1 trước
Chelsea ngay tại Emirates với một kịch bản khó chấp nhận. Thêm một lần nữa Diego Costa lại là tác nhân dẫn đến thẻ đỏ dành cho Pháo thủ, qua đó tạo ra bước ngoặt của trận đấu. Ít phút sau, chính tiền đạo người Tây Ban Nha ghi bàn thắng duy nhất tại Emirates, khép lại một đêm ác mộng tại Bắc London. Vậy nhưng trên khán đài, trong sắc đỏ ảm đạm, vẫn có 1 CĐV Arsenal cảm thấy vui.
Trong phần bình luận dưới bài viết về Costa trên The Guardian, 1 CĐV với biệt danh Arsefan (có thể được hiểu là Arsenal fan) đã chia sẻ một câu chuyện cảm động với nhân vật chính không ai ngờ tới:
“Tôi là 1 CĐV Arsenal từ thập niên 70 và chứng kiến mọi thăng trầm tại đây. Giờ tôi và vợ đang điều hành một trại trẻ từ thiện ngoại ô London. Chúng tôi không giàu có và thật khó khăn để duy trì nơi này.
Tôi mất việc khoảng 2 năm trước vì không thể cạnh tranh với những người trẻ tuổi. Tôi buộc phải xin trợ cấp và phần lớn số tiền đó được đổ vào trại trẻ. Tôi đã đi phát tờ rơi nhằm xin viện trợ từ những người nổi tiếng nhưng chẳng mảy may một chút hi vọng. Tôi cũng cố liên hệ với những người bạn trong hội CĐV Arsenal nhưng họ quá bận và chẳng thể giúp gì.
Nhưng một chuyện kỳ lạ đã diễn ra vào tháng 10 năm ngoái. 2 ngày sau khi đi phát tờ rơi, tôi nhận được một cuộc gọi với tiếng Tây Ban Nha từ đầu dây bên kia. Tôi đã nghĩ ai đó trêu đùa và đưa điện thoại cho mẹ, người có thể nói được tiếng Tây Ban Nha. Bà nói có người hỏi địa chỉ nhà để đến trợ giúp. Tôi không thể tin đó là sự thật dù vẫn cung cấp các thông tin cần thiết.
Sau khoảng 3 tiếng, một chiếc BMW sang trọng đỗ trước cổng nhà tôi, Diego Costa và Willian bước xuống. Tôi ngay lập tức tỏ thái độ khó chịu nhưng Costa không thấy phiền lòng. Họ chỉ nói bằng tiếng Tây Ban Nha với mẹ tôi và dù không hiểu họ nói gì, sự ấm áp khiến tối cảm động.
Mỗi người họ đưa cho tôi 50.000 bảng. Số tiền đó đủ để giúp trại trẻ duy trì thêm 3 tháng hoạt động. Lần tiếp theo tôi gặp Costa là vào Thứ Năm tuần trước khi anh ấy đến và đưa 30 chiếc chăn lấy từ kho của Chelsea. Costa cũng mời tôi đến Lagarta, nơi anh ấy đang điều hành một trường học với hơn 200 học sinh. Tôi cũng nhận được một cặp vé để đến xem trận derby giữa Arsenal và Chelsea. Đây cũng là lần đầu tiên tôi được đến Emirates kể từ năm 2008 bởi tôi không thể chi trả mức giá trên trời những năm qua.
Tôi biết ở đây có những người thù ghét Chelsea và Costa nhưng tôi muốn được nói ra câu chuyện này dù anh ấy đã dặn tôi đừng kể. Tôi yêu Arsenal. Nhưng giờ tôi, gia đình và 56 đứa trẻ tại đây còn yêu quý Costa nhiều hơn.
Sau trận đấu, tôi đã khóc như 1 CĐV Arsenal. Nhưng tôi vẫn cảm thấy ấm áp bên trong khi là 1 CĐV của Costa và Willian. Tôi đọc một bài báo thống kê những cầu thủ có tấm lòng thương người tại giải Ngoại hạng và thật ngạc nhiên khi Costa không được đề cập. Do đó, tôi cảm thấy đã đến lúc cần nói ra những điều này. Cảm ơn vì đã đọc”.